“Chát!” Một âm thanh vang lên, Giang Ly bị tát lệch cả đầu, gương mặt lập tức sưng đỏ lên.
Không chỉ cô, ngay cả Trạm Lục Hành cũng sững sờ trước tình huống đột ngột này.
Giang Ly không thể kìm nén cơn giận, định trả đũa, nhưng Trạm Lục Hành vẫn không có ý định buông tay cô ra.
Mắt cô đỏ hoe, giận dữ hét lớn với anh, “Buông tôi ra! Buông ra ngay!”
Anh thản nhiên nói, “Đừng đánh nữa, về thôi.”
“Anh bớt lo chuyện của tôi đi!” Giang Ly phát điên, vùng vẫy muốn thoát khỏi
sự kiềm chế của anh, nhưng anh vẫn bất động như núi.
Giang Ly phẫn nộ đến mất lý trí, cúi xuống cắn mạnh vào cổ tay anh.
Trạm Lục Hành đau đớn, cuối cùng cũng buông tay.
Giang Ly loạng choạng lùi lại vài bước.
Bạch Tiểu Tiểu vội vàng chạy tới giữ chặt tay cô, “Giang Giang, bỏ qua đi, chúng ta đi thôi.”
Giang Ly tức đến nổ tung, căm phẫn trừng mắt nhìn Trạm Lục Hành.
Bạch Tiểu Tiểu sợ cô sẽ lao tới, vội kéo cô đi.
Nhìn bóng lưng rời đi của Giang Ly và Bạch Tiểu Tiểu, hai người phụ nữ vừa rồi liền chỉnh trang lại vẻ ngoài, ngọt ngào bước đến.
Lúc nãy thấy Trạm Lục Hành bảo vệ mình, trong lòng họ đắc ý vô cùng.
Cả hai cùng khoác tay anh, ỏn ẻn gọi, “Trạm tổng à~”
Người phụ nữ tóc đen nũng nịu nói, “Vợ anh sao lại hung dữ thế~”
Trạm Lục Hành đột nhiên bóp chặt cổ cô ta, bàn tay nổi gân xanh, ánh mắt sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-bat-mong-ly-khai/3726079/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.