Giang Ly đứng dậy, cảm thấy đầu óc mình hơi lơ lửng.
Uống rượu lúc bụng đói quả là dễ say thật.
Cô rời khỏi quán lẩu, gió đêm khẽ thổi qua mái tóc. Bỗng nhiên cô muốn dạo quanh trường đại học một chút.
Giang Ly hơi loạng choạng bước đi trong khuôn viên trường, lòng không kìm được nghĩ: Giá như có thể trọng sinh sớm hơn một chút thì tốt biết mấy.
Cô sẽ học hành chăm chỉ, tránh xa Trạm Lục Hành, cả đời không bao giờ gặp lại anh ta.
“Giang Ly.”
Ai đang gọi mình thế?
Giang Ly mơ màng ngẩng đầu, nhìn thấy một vầng sáng ấm áp tiến lại gần. Khi nhận ra đó là Bạch Mộc Trạch, cô vui vẻ nói, “Mộc Trạch ca, anh vẫn chưa tan làm sao?”
“Anh có chút việc nên đến trường.”
“À, đúng rồi, em quên mất, giảng viên đại học đâu cần phải ngồi văn phòng suốt.” Giang Ly vừa nói vừa lảo đảo ngả người về phía ngoài.
Bạch Mộc Trạch vội đỡ lấy cô, “Em uống rượu rồi sao?”
“Chỉ uống một chút thôi.” Giang Ly làm động tác mô tả “chỉ một chút” bằng ngón tay.
Bạch Mộc Trạch cười đầy cưng chiều, “Đây mà là một chút sao? Để anh đưa em về.”
“Được.” Giang Ly cũng không khách sáo, dựa vào Bạch Mộc Trạch rồi cùng anh bước đi.
Loại rượu này thật mạnh, đầu cô ngày càng đau nhức.
“Giang Ly.”
Sao lại có người gọi tên mình nữa?
Cô nheo mắt nhìn về phía trước, chỉ thấy Trạm Lục Hành đang bước nhanh tới, mặt tối sầm lại.
Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-bat-mong-ly-khai/3726070/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.