Sau đó, mặc kệ Vương Phi đang vô cùng khiếp sợ, Cung Quyết khẽ vẫy tay, một ám vệ xuất hiện ngay tức khắc, quỳ gối bên chân.
"Đêm đã khuya, thay ta đưa tổ mẫu về phòng nghỉ ngơi đi...."
"Vâng!"
"Nhưng......" Vương Phi phục hồi lại tinh thần, biểu tình cực kỳ không chấp nhận! Cánh môi bà hết đóng lại mở, nhìn tôn nhi ưu tú mà lạnh lùng của mình ở trước mắt, vài lần không nói nên lời.
"Vương Phi, mời ——"
Ám vệ không chút buông lỏng thực hiện mệnh lệnh của chủ tử, cứng rắn mời Vương Phi trở về.
Cung Quyết cũng cười nhìn nàng, chỉ là, nụ cười kia không chạm đến đáy mắt, ngược lại có vài phần u lãnh. Hắn khom lưng hành lễ.
"Thời gian không còn sớm, tôn nhi xin được cáo từ trước, mong tổ mẫu nghỉ ngơi cho khỏe."
Nói xong, Cung Quyết xoay người rời đi, kiên quyết không chút chần chừ. Vạt áo đen tuyền của hắn dường như hòa vào trong bóng tối, lại dường như xa cách không thể dung hòa.
"Nhưng nàng —— nhưng nàng...... Là Hoàng tỷ của ngươi cơ mà!"
Cuối cùng, Vương Phi vẫn là không cam lòng mà nói ra những lời này! Sau khi nói xong, sắc mặt trắng bệch, tựa như chính bà cũng không thể tin tưởng được!
Bà sinh ra đã là con cháu nhà danh môn thế gia, từ nhỏ đã đọc đủ thứ kinh thư lễ nghĩa. Ngay cả con gái bà cũng là người tri thư đạt lễ, kín đáo đúng mực.....Bà cho rằng, sống ở trên đời nhiều năm, cũng đã trải qua không ít mưa gió, bà đã không còn gì bất ngờ, vậy mà lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ba-sung-nhat-chinh-vuong-qua-manh-me/4085191/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.