Lúc Cung Quyết tỉnh lại thì đã là buổi chiều ngày hôm sau. Hắn mở to mắt, cảm giác trước mặt đang xoay mòng mòng, cho đến khi nhìn rõ đỉnh màn màu tím nhạt, biểu tình trong nháy mắt có chút hoảng hốt.
" Đệ cuối cùng cũng tỉnh lại rồi!"
Thanh âm vô cùng sảng khoái của Cung Dĩ Mạt vang lên bên tai, làm Cung Quyết sau khi phục hồi lại tinh thần liền có chút nghi hoặc.
Rõ ràng lúc trước, nàng vẫn còn yếu ớt tái nhợt như vậy....
Cung Dĩ Mạt hiện giờ thân thể đang dần hồi phục lại nội lực, cho dù bị trúng độc, nhưng nàng vẫn cảm thấy rất tốt, cho nên, không cần làm ra vẻ suy yếu làm gì.
Cung Quyết đưa mắt đánh giá Cung Dĩ Mạt từ trên xuống dưới, thấy nàng thật sự đã khá hơn nhiều, hắn không khỏi mìm cười hài lòng. Lúc này, hắn sắc mặt tái nhợt, mặt mày mỹ lệ, cười lên giống như một món đồ sứ tinh xảo, đẹp mà yếu đuối, đúng vậy, là yếu đuối.
Suy nghĩ này, làm nàng không khỏi hoảng hốt.
Ở trong suy nghĩ của Cung Dĩ Mạt, Cung Quyết vẫn luôn là một Nhiếp Chính Vương trong tương lai kia, mà hắn thật sự cũng làm vô cùng tốt. Vừa hiểu chuyện hiểu lý lẽ, lại đa mưu túc trí, tiến lui có độ. Ở lãnh cung cũng tốt, mấy năm ở Hoàng cung cũng không tồi, kỳ thật, trên nhiều phương diện, hắn vốn dĩ có thể tự chiếu cố chính mình rất ổn.
(P/s: đa mưu túc trí: khôn ngoan, thông minh lanh lợi, có thể nghĩ ra nhiều mưu kế để ứng phó và xử lý mọi tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ba-sung-nhat-chinh-vuong-qua-manh-me/4085181/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.