Tuy rằng biết rõ hiện tại không phải là lúc để cảm thán, nhưng nghe Ngô Hằng nói như vậy, Chu Tề vẫn không thể nhịn được mà tán thưởng kỹ xảo tuyệt diệu của kinh thế cự luân này.
Nhìn thiết kế tinh xảo, hoa lệ lại oai hùng bất phàm hơn bất cứ đại thuyền nào hắn từng nhìn thấy trên đời, lại nhìn lớp áo giáp bọc thân vàng chói kiêu sa, còn cả công nghệ bên trong thân thuyền..... Không khó để tưởng tượng ra, con thuyền kinh thế cự luân này đã hao phí biết bao nhiêu tâm huyết của Công chúa, mà vốn dĩ, Công chúa còn muốn tìm vạn người kéo thuyền, đem thuyền này hồi kinh mừng thọ Hoàng Đế. Lòng hiếu thảo này đáng lẽ phải cảm động đất trời, lưu danh thiên cổ. Cũng không biết ngày sau, khi Hoàng Đế biết được, sẽ có biểu tình gì đây.....
Việc không thể chậm trễ, Ngô Hằng cùng Chu Tề nhanh chóng chia thành hai đường. Ngô Hằng trước tiên đi tìm Thu Thiền, vốn là một nho sĩ vô cùng có tiếng nói, thỉnh cầu giúp đỡ.
Còn Chu Tề đi tìm Thái thú địa phương, mà Thái thú vùng sông Hoài này, thật ra, lại là người hết mực cảm tạ Cung Dĩ Mạt. Bởi lẽ, trong kế hoạch của nàng, sông Hoài này ngày sau chính là nơi trung chuyển nam bắc, không cần suy nghĩ cũng biết, chỉ nay mai đây, khu vực này sẽ giàu có nhường nào.
Cho nên, vừa nghe thấy Chu Tề thỉnh cầu, biết đây là ý tứ của Công chúa, hắn quyết mạo hiểm đắc tội với Hoàng Đế một phen, liền vội vàng sai người gõ trống khua chiêng đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ba-sung-nhat-chinh-vuong-qua-manh-me/4085160/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.