Vài tiếng nữ tử thét chói tai, Cung Dĩ Mạt ôm Cung Triệt sắc mặt tái nhợt như quỷ xuất hiện trước mắt mọi người, mà hai thị nữ chiếu cố cho Cung Triệt, từ lúc cửa xe ngựa bị nổ tung trong nháy mắt liền ngã xuống dưới, vội vàng quỳ trên mặt đất, một chút cũng không dám hó hé gì!
Cung Dĩ Mạt khẽ đưa mắt, một tay bảo vệ tâm mạch Cung Triệt, lại lạnh lùng nghiêng người liếc đám người Đại Công một cái!
Một cái liếc mắt này, thế nhưng lại làm cho Đại Công không còn dám tiếp tục kêu gào, hắn lặng lẽ tránh sau lưng Thống lĩnh thị vệ, không dám đối mặt với ánh mắt của nàng.
Cung Dĩ Mạt cười.
Chỉ là một tiếng cười lộ ra mệt mỏi cùng thất vọng vô tận.....
".....Vì cái gì? Ngày trước, các ngươi đều thề hẹn với ta, nói rằng sẽ tin tưởng ta, chờ ta quay lại, nói rằng sẽ bảo vệ thật tốt cho Thái tử. Mà ta, chân trước vừa đi, chân sau các người liền quay lưng phản bộ ta, là vì hắn gϊếŧ một người hiếp bức các ngươi sao?"
Bị Cung Dĩ Mạt chỉ đến, Đại Công sắc mặt trắng bệch! Hai đùi run rẩy, thiếu chút nữa quỳ xuống!
Từ Thái y nghe vậy, hổ thẹn không thôi..........
Hắn quỳ gối, hướng đến trước mặt nàng: "Là lão phu sai lầm rồi. Thay vì nói bị Đại Công bức hiếp, không bằng nói là lão phu thực sự không dám tiếp tục kháng chỉ nữa. Rốt cuộc, trong nhà lão phu vẫn còn thê nhi, không thể bỏ mặc không màng....."
Hắn vừa nói xong, không ít người gật đầu phụ họa, Lý Chưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ba-sung-nhat-chinh-vuong-qua-manh-me/4085157/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.