Nhận được thư hồi âm của Cung Dĩ Mạt, lần đầu tiên, Cung Quyết không lộ ra vẻ vui sướng.
Hoàng tỷ, muốn hắn hồi kinh.
Nếu hắn nghe theo, buông xuống hết tất thảy mọi việc, quay đầu trở về, lập tức sẽ được Hoàng Đế phong thưởng, có chức có quyền, có tiền có tài, cả đời làm một vị Vương gia nhàn tản tiêu sái, vô ưu vô lo.
Chỉ là, hắn không cam lòng!
Hiện giờ, Lâu Diệp ngo ngoe rục rịch, khả năng rất lớn sẽ lợi dụng trận đại tuyết đang tới gần, bất ngờ đột kích, đánh bọn họ trở tay không kịp. Hắn không thể buông bỏ tất thảy, quay đầu rời đi như thế, không nói đến những bá tánh vô tội sẽ bỏ mạng trong chiến loạn, mà bản thân hắn, chính là không cam lòng! Dã tâm cùng khát vọng rừng rực cuộn trào trong lồng ngực, làm hắn không cam lòng buông bỏ tất thảy để trở về sống một đời an nhàn như vậy. Hắn thèm khát quyền lực, tựa như bao nhiêu cũng không đủ, ba vạn tinh binh cũng không thể thỏa mãn được hắn. Vậy nên, hắn nhất định phải tiếp tục lập được đại công! Dùng chiến tích để đổi lấy quyền lực!
Cung Quyết muốn tự mình tìm hiểu đến tột cùng!
Trấn Tây Vương là người đầu tiên không đồng ý!
Ông cho rằng, Cung Quyết chỉ là lo bóng lo gió mà thôi, một cái địa đạo thì nói nên được cái gì, quốc gia nào mà chẳng có ít nhất một vài cái địa đạo bí mật như vậy đi, ai có thể quản hết được! Lâu Diệp bí mật tới Ngọc Hành cũng không thể nói nên vấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ba-sung-nhat-chinh-vuong-qua-manh-me/4085149/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.