Thân Thập Dạ biểu tình trở nên cực kỳ trào phúng. "Bắt đầu còn tốt, bởi vì tổ mẫu ta nói, bà chỉ nhận hài tử của mẫu thân là người thừa kế chân chính của Bình vương phủ, cho nên, Phụ vương tuy rằng chỉ có lệ, những vẫn ghé qua với mẫu thân ta vài lần. Sau khi mẫu thân hoài thai, Phụ vương liền không còn kiêng nể gì nữa.
...... Phụ vương trực tiếp lệnh cho mẫu thân ta, bắt bà tạo cơ hội cho ông ấy gặp mặt với di mẫu, mẫu thân ta không chịu, ông ấy liền nói bà không nghe lời phu quân, không làm tròn chức trách thê tử, muốn xóa bỏ hài tử trong bụng bà.
Mẫu phi vì ta, cuối cùng đã tâm tàn ý lạnh, ban đầu còn ngăn cản, về sau cũng không còn muốn quản đến nữa, lạnh mặt nhìn trượng phu của mình quấn quít bên thân muội muội, còn bản thân mình ngày ngày ở trong phủ hát tuồng."
Cung Dĩ Mạt vốn đang mơ mơ màng màng nghe, nghe đến đó biểu tình chợt cứng đờ, lại thấy Thân Thập Dạ không chút nào để ý cười nói.
"Lúc ấy ta còn nhỏ, nhưng có một câu, ta nhớ rất rõ ràng, ta xướng cho ngươi nghe......"
Nói xong, Thân Thập Dạ khẽ hắng giọng, dùng một thanh âm thanh thanh, tinh tế xướng lên:
" Từng nghe...... Thập dạ xuân tiêu đương tốt lại hóa hàn.....nguyên lai phụng giả vãn lai qua......"
(P/s: sr mn câu này bản cv thực sự mình không làm cách nào cho nó dễ nghe hơn được, mn thông cảm cho mình nha)
Thanh âm thiếu niên trong trẻo, lại có chút khác lạ, vốn dĩ, khúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ba-sung-nhat-chinh-vuong-qua-manh-me/4085115/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.