Thời điểm nàng cười rộ lên phi thường xinh đẹp, đúng lúc ánh trăng rót xuống, chiếu sáng gương mặt trắng hồng cùng hai mắt sáng ngời của Cung Dĩ Mạt, gió đêm lay động mái tóc dài mềm mại, lại mang đến từng đợt hương hoa thoang thoảng, tình cảnh này, làm tiểu Cung Quyết nhất thời quên cả hít thở.
Ngày sau hắn nhất định sẽ chỉ cưới một người, nhưng thật may mắn lại có một phụ hoàng cưới nhiều thê tử, để cho hắn có một vị hoàng tỷ, một vị hoàng tỷ xinh đẹp như thiên tiên.
Đúng lúc này, một âm thanh bén nhọn truyền đến. Hóa ra, vị Chu tần kia sau khi trang điểm lại muốn dùng cơm, mà một cung nhân tiến lên, vì quá run sợ liền không cẩn thận làm đau nàng, bị nàng đẩy ngã trên mặt đất, trong mắt tràn đầy phẫn nộ vặn vẹo!
"Làm càn! Đến ngươi cũng không để ta vào mắt có phải hay không?"
"Nương nương tha tội! Nương nương tha tội! Nô tỳ không cố ý!"
Một nữ hài mặc cung phục liên tục dập đầu, rất mau trán nàng liền rớm máu.
Thấy nàng phạm sai lầm, có cung nhân không đành lòng quay đầu đi chỗ khác, nhưng không người nào dám thay nàng thỉnh cầu, tại hậu cung, lòng thương hại là thứ vô dụng và thừa thãi nhất.
Âm thanh dập đầu bang bang vẫn tiếp tục, ở hậu cung tịch mịch lại quạnh quẽ, hành hạ người đến chết tựa hồ cũng trở thành một thú vui làm người ta suиɠ sướиɠ, Chu tần kia từ trên cao nhìn xuống nhìn tiểu cung nữ đang dập đầu ở dưới chân đang sợ hãi không thôi, đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ba-sung-nhat-chinh-vuong-qua-manh-me/4085072/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.