Quay trở lại với câu trả lời của Giang Minh, ngồi chờ đợi anh khiến Giang Nam hết sức lo lắng cùng sợ sệt, cậu sợ phải nghe những điều không nên nghe, cậu không dám đối diện với nó
“Anh vẫn sẽ đối xử với em như vậy dù em có ra sao đi nữa”
“Với lại người anh thích là Giang Nam của hiện tại chứ không phải bất kì ai khác”
“Vậy là anh thích tính cách lúc mất trí nhớ hiện tại của em?”
“Đúng vậy, lúc em đột ngột thay đổi tính tình anh thấy khá kì lạ nhưng sau đó anh đã rất vui mừng vì cuối cùng em đã không từ chối anh như trước nữa”
“...Vậy sao, em hiểu rồi”
Nghe được câu trả lời từ anh khiến cậu cảm thấy như mình đã trút bỏ được gánh nặng vậy, Giang Nam nhẹ nhàng tiến đến gần rồi ôm lấy Giang Minh mà không hề nói trước
“Sao vậy em?”
“Cảm ơn anh, thực sự cảm ơn anh”
Cảm ơn vì đã cho em một nơi để trở về, cảm ơn vì đã cho em hiểu tình thương là gì, và cảm ơn vì đã chấp nhận em
Có rất nhiều thứ em muốn nói với anh nhưng bây giờ em chỉ có thể gói gọn nó trong hai chữ ‘cảm ơn mà thôi
“Sao lại cảm ơn anh vậy Nam Nam?”“Không có gì đâu ạ, chỉ là em đột nhiên muốn cảm ơn anh thôi..
Cứ như vậy hai anh em ôm nhau một lúc ở phòng khách rồi người hầu lên tiếng cả hai mới tách nhau ra
“Thưa cậu chủ và tiểu thiếu gia, tới giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ai-cung-sung-ai-toi/3619523/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.