Cứ như vậy 4 mắt nhìn nhau mà không ai nói câu gì cho tới khi cậu lại là người lên tiếng trước để giải vây cho bản thân mình cũng như là chứng minh sự trong sạch của cậu a:
-“Cái này, khi thức dậy con đã thấy nó, con không biết gì cả”
Quản gia chỉ nhìn cậu 1 lúc rồi thúc dục cậu đi ăn sáng còn ông thì dọn dẹp lại căn phòng, tưởng chừng đã thoát khỏi vụ việc đó nhưng cậu không ngờ sau khi tới phòng ăn thì mọi người bắt đầu nhìn chằm chằm cậu khiến cậu có 1 cảm giác bất chợt rùng mình không được thoải mái
Bữa ăn cứ diễn ra mà không ai nói với ai câu nào, tưởng chừng vậy là xong nhưng không, đời không hề dễ dàng để sống mà, ăn xong cậu bị cha của nguyên chủ này gọi đến phòng làm việc, tưởng chừng là về việc cậu chủ này lại phá phách gì đó khiến cậu đã chuẩn bị sẵn tâm lí để ăn mắng. Nhưng không, Giang Thần- tức bố nguyên chủ gọi cậu vào phòng để hỏi vụ việc lúc sáng khiến cậu có chút bất ngờ mà không biết nên phản ứng ra sao:
-“Ta nghe nói con dùng thuốc ngủ?”
Từng câu từng chữ ông nói ra như đang phán tội cậu khiến cậu nhất thời không biết nên đáp trả thế nào thì ông liền đưa tay lên vuốt nhẹ gương mặt bầu bĩnh của cậu mà thì thầm khiến cậu có chút ngứa ngáy:
-“Bảo bối ngoan, nói ta nghe có chuyện gì làm con ủy khuất để ta xử lí giúp con chứ đừng làm chuyện dại dột như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ai-cung-sung-ai-toi/3615982/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.