Mạnh Dao lấy bánh bao ra khỏi nồi.
Lưu Thúy Hoa còn đau eo, vào nhà bếp thì ngồi trên ghế, Mạnh Dao tắt lửa, đem bưng nồi xuống rồi mở nắp ra.
Một luồng khói nóng hầm hập ập vào mặt, ngoài ra còn có mùi thơm ngào ngạt của bánh bao.
"Dao Dao, con làm bánh bao a!"
Trong mắt Lưu Thúy Hoa càng thêm kinh ngạc.
Bà vẫn luôn cho rằng đứa con dâu thứ hai là đứa chân tay vụng về, chỉ có thể nấu cơm bình thường, không thể trông cậy gì vào cô, không nghĩ tới tay nghề tốt như vậy.
Xem mấy cái bánh này xem, trắng trắng, mềm mềm, có nếp uốn rõ ràng, vừa nhìn là biết bánh bao này làm rất chuẩn.
Mạnh Dao cười thẹn thùng, "Một lát nữa mẹ nếm xem mùi vị nó thế nào?"
"Xem bộ dạng này, hương vị chắc là ngon, sẽ không sai đi! Không giống chị dâu con, mỗi lần làm bánh bao đều như cục đá, dạy bao nhiêu lần vẫn không biết làm, vẫn là Dao Dao chúng ta lợi hại!"
Mạnh Dao đem bánh bao trong nồi lấy ra, dùng một chiếc đũa lót ở dưới để bánh bao đỡ dính, chỉnh tề ngăn nắp đâu ra đó.
Bánh bao trắng nõn mềm xốp, thoạt nhìn rất ngon miệng.
Mạnh Dao chờ một chút cho bánh nguội rồi đưa Lưu Thúy Hoa thử, không biết bà có ăn hết một cái nổi không.
Mạnh Dao vội nói: "Mẹ, mẹ ăn một chút đi!"
Lưu Thúy Hoa cầm bánh bao trong tay ngắm nghía. Bà hàng năm đều làm việc, trên tay thô cứng, sợ không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-90-vo-beo-cua-nhan-vat-phan-dien-muon-xoay-nguoi/2860552/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.