"Phi, ai nhận chị làm chị dâu thứ hai?"
Tính tình kiêu ngạo của Kỳ Văn Diệp cuối cùng cũng bị Mạnh Dao lôi ra, chống nạnh mà mắng cô, "Em khuyên chị đừng nên cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, anh hai của em không phải là người mà chị có thể mơ tới, vô luận như thế nào anh hai sẽ không coi trọng chị, chị hết hy vọng là đúng rồi!"
Dừng lại một chút như không tin lắm, cậu hỏi lại: "Chị thật sự hết hy vọng, hay chỉ là giả vờ? Em nói cho chị biết, mặc kệ chị muốn giở trò gì, đều quên đi, anh hai không nhìn chị thêm một cái đâu!"
Khóe miệng Mạnh Dao giật giật.
Ai có thể nói cho cô biết, thằng nhóc này lấy đâu ra tự tin anh hai nó là nhất vậy trời?
"Chị hiện tại nói với em một lần cuối cùng, chị không có chút yêu thích nào với anh hai em, không phải đối với anh em hết hy vọng mà là căn bản không nhìn trúng anh em!"
"Đừng đem anh hai mình nói như thiên nga trắng, cái mặt thối của anh em, ai nhìn cũng ghét, chị nhìn thêm một chút cũng thấy ủy khuất cho đôi mắt của mình!"
"Chị....."
"Kẽo kẹt......."
m thanh vang lên cùng lúc, cửa cổng mở ra.
Ở ngoài cổng có một người đàn ông bận đồ trắng, lạnh lùng, không dính khí phàm.
Khuôn mắt anh tuấn, mặt mày như họa, giống như một vị đại công tử thời kỳ xa xưa.
Mạnh Dao đi qua nhìn xem, vừa lúc đụng đôi mắt đen nhánh kia,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-90-vo-beo-cua-nhan-vat-phan-dien-muon-xoay-nguoi/2860508/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.