Mạnh Dao mất một lúc mới phản ứng lại, Kỳ Bác Ngạn là nói anh không có bị bệnh.
Cô thừa nhận mình bị chọc tức điên rồi.
Mạnh Dao nỗ lực áp chế tức giận trong lòng, trừng mắt nhìn anh, truy vấn: "Cái gì không được, có phiền gì đến anh sao? Là anh không đồng ý hôn, hay là anh còn vấn đề gì khác?"
Kỳ Bác Ngạn bình tĩnh nhìn sân nhà, nơi mà mười mấy năm qua anh lớn lên, sắc mặt vẫn lãnh đạm như cũ, bộ dạng không nhiễm tục trần, "Hôm nay không được!"
Mạnh Dao lúc này mới yên tâm, tức giận trừng mắt nhìn Kỳ Bác Ngạn, "Sao anh không nói sớm, làm lo chết đi được!"
"Khi nào anh rảnh nhớ nói, chúng ta mau chóng làm thủ tục ly hôn!"
Kỳ Bác Ngạn lần nữa nhìn Mạnh Dao, hơi trầm xuống, "Cô, nghĩ kỹ chưa?"
"Anh yên tâm, tôi đã rõ ràng! Tôi không trèo cao nổi, vì ngày sau được bình yên, tôi nhất định cùng anh ly hôn!"
Kỳ Bác Ngạn lúc này mới mấp máy môi không nói nữa, nghiêng đầu nhìn cây hòe trong sân.
Mạnh Dao không để ý đến anh, vào nhà lấy bàn chải, khăn lông đi rửa mặt.
Kỳ Bác Ngạn có đi ngay hay không cùng cô đâu có liên quan.
Nhưng Kỳ Văn Diệp không như dị được, cậu thân là em trai, phải giữ anh mình lại. Cậu quấn lấy khối băng Kỳ Bác Ngạn, sống chết không cho anh đi.
Mạnh Dao ở bên này vẫn luôn nghẹn cười, lâu lâu nhìn trộm bộ dạng thê thảm của thiên nga trắng.
Bất quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-90-vo-beo-cua-nhan-vat-phan-dien-muon-xoay-nguoi/2860504/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.