"Chị, mau kêu Hổ Tử lại, lỡ đâu nó cắn người thì không tốt đâu, vừa nãy bác Tú Anh lỡ lời, tôi thay mặt bác ấy xin lỗi!"
Mạnh Dao cảm thấy Hổ Tử giúp cô giữ thể diện, tay ôm bả vai, nhìn vẻ run sợ của Thẩm Tú Anh, đôi mắt tràn ngập vui vẻ khi người khác gặp họa.
"Chị?". Ngôn Tình Sắc
Kiều Tịch Ngôn nhỏ giọng kêu, vốn dĩ đôi mắt đang cười nhưng lúc này lại có mấy phần nghiêm túc tìm tòi nghiên cứu.
Kiều Tịch Ngôn nhớ rõ, trước đây Mạnh Dao cũng rất sợ Hồ Tửmỗi lần cô ta tớicòn thấy cô đứng một bên âm u nhìn chằm chằm Hồ Tử, trong miệng thì hùng hùng hổ hổ.
Mà Hồ Tử đối với Mạnh Dao cũng rất hờ hững, vẫn luôn coi cô như không khí, như thế nào đột nhiên lại nghe lời như vậy?
"Yên tâm, Hồ Tử rất nghe lời, sẽ không tùy ý cắn người!
Mạnh Dao vẫy vẫy tay, Hổ Tử liền thu hồi bộ dạng hung ác, lui ra sau mấy bước, ngồi xổm bên cạnh Mạnh Dao.
Bộ dạng ngoan ngoãn kiểu này, Mạnh Dao hận không thể xoa đầu nó một hồi.
Mạnh Dao cong cong môi, đối với Thẩm Tú Anh, âm dương quái khí nói: "Biết vì sao tôi ở nhà chồng có thể lười biếng thế này không? Bởi vì mẹ chồng tôi yêu thương con dâu, xem con dâu như con ruột, không như ai đâu đó, bị mẹ chồng chèn ép, đến khi mẹ chồng chết thì lại bị chồng ăn hiếp. Chính mình sống không tốt, còn không cho người khác sống tốt sao, đáng tiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-90-vo-beo-cua-nhan-vat-phan-dien-muon-xoay-nguoi/2860465/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.