Sau khi đưa kẹo cho Kỳ Văn Diệp, Kỷ Bắc Ngạn lưu loát móc tiền trong túi ra trả.
Chủ sạp nhận lấy tiền, từ lúc cậu thanh niên này đến, bà liền biết hôm nay mình kiếm được bộn tiền.
Bán thế này, cũng quá lời rồi.
Cậu bé Dương Bản Bản bị hành động dứt khoát của Kỳ Bắc Ngạn thu hút không thôi, định kéo Kỳ Văn Diệp ra nói nhỏ.
Kỳ Văn Diệp tuởng Dương Bân Bân muốn lấy kẹo của cậu, lập tức né ra, đem đồ vội giấu sau lưng.
"Cái này không thể cho cậu, cái này là anh hai mình mua cho mình, mình phải cất giữ cẩn thận!"
Dương Bân Bân: "........"
Kẹo đường thôi mà, cậu bé còn hiếm lạ?
Nhưng mà tin hay không, cậu bé không tiêu tiền cũng sẽ có đồ ăn vặt?
Cậu bé ôm bịch nước có gas, khuôn mặt béo tròn cười với Mạnh Dao.
"Chị dâu, nước có gas này chị cũng chưa từng uống thử phải không? Chị có thể nói anh hai mua! Vừa rồi em nhìn thấy trong túi anh hai có tiền!"
"Có đúng hay không anh hai?"
Mạnh Dao: "......."
Một, hai, ba, rốt cuộc đang làm trò quỷ gì?
Càng làm cho Mạnh Dao há hốc mồm hơn, Kỳ Bác Ngạn thế mà cầm một túi nước có gas đưa cho cô trước mắt hai thằng nhóc này.
Kia, khớp ngón tay rõ ràng, bịch nước trên tay anh cũng đẹp hơn rất nhiều.
Mạnh Dao lại lùi về sau mấy bước, vừa lùi vừa trừng mắt nhìn Kỳ Bác Ngạn.
Thần kinh của tên này hôm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-90-vo-beo-cua-nhan-vat-phan-dien-muon-xoay-nguoi/2860423/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.