"Có cần nhóm lửa hay không?"
Ngô Ái Trân vừa mới đi, Kỳ Bác Ngạn đột nhiên nhảy vào nói một câu, biểu tình Mạnh Dao lập tức liền phát ngốc.
Trùm cuối chủ động nhóm lửa?
Cô lên trấn có mua đồ để ăn, không đói lắm, tạm thời chưa định nấu.
Đúng rồi, còn bánh bao nữa, lúc nãy cô đã quên đưa cho Kỳ Văn Diệp ăn lót dạ.
Thôi, lát nữa cậu về thì đưa.
Chắc là trùm cuối sẽ không ăn
Mạnh Dao trực tiếp bỏ qua Kỳ Bác Ngạn, dừng trên người Khương Văn Lỗi.
"Vị này, anh có thể giúp tôi bỏ đồ lên bếp không? Cảm ơn anh!"
Khương Văn Lỗi nhìn Kỳ Bác Ngạn, thấy anh không phản đối, trực tiếp gật đầu.
Nhưng lúc Khương Văn Lỗi mang đồ vào bếp lại không chú ý đến sếp mình mím môi lại.
Mạnh Dao nãy giờ đã trông mong đồ mình mua đã lâu, Khương Văn Lỗi vừa đặt đồ xuống cô liền sà vào mấy món đồ.
Khương Văn Lỗi không giống Đào Phóng lúc nào cũng thân thiện, cũng không có nhiều tò mò, anh ta bỏ đồ xuống liền đi ra.
Anh vừa đi ra, Kỳ Bác Ngạn đi vào bếp.
Khương Văn Lỗi nhìn Kỳ Bác Ngạn hướng vào nhà bếp vừa do vừa loạn, không khống chế được mà lộ ra vẻ kinh ngạc, "Kỳ tổng, anh...."
Kỳ Bác Ngạn nhàn nhạt quét mắt nhìn Khương Văn Lỗi, không nói gì, trực tiếp đi vào nhà bếp.
Việc này, lòng hiếu kỳ của Khương Văn Lỗi không nhịn được mà dâng lên. Người luôn có thói quen sạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-90-vo-beo-cua-nhan-vat-phan-dien-muon-xoay-nguoi/2860396/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.