Hôm sau.
Trời còn chưa sáng, Mạnh Dao đã thức dậy rời giường.
Trong nhà có cái đồng hồ báo thức, chỉ cần đúng giờ sẽ vang lên. Đến khi đồng hồ reo lần thứ hai cô mới tỉnh dậy.
Mạnh Dao trong lòng đầy chờ mong nên cũng không cảm thấy buồn ngủ. Sau khi rời giường, cô vệ sinh cá nhân sạch sẽ rồi bắt đầu bận rộn công việc.
Cô tính toán làm ba loại bánh bao: nhân thịt bò, nhân rau hẹ trứng gà, nhân củ cải trộn thịt.
Ngày hôm qua cô đã chuẩn bị sẵn, nên hôm nay chỉ cần lấy bánh bao hấp lên là không mất quá nhiều thời gian.
Chờ cô chưng bánh bao xong, mọi người trong nhà vẫn chưa có dậy.
Cô để lại trong nhà bốn cái bánh bao, lại để cho mình thêm ba cái, còn lại cỡ ba lồng hấp, cô đều dọn lên xe đẩy.
Sợ bánh bao bị nguội, nên cô cũng nổi lửa bếp lò mới.
Đầu tiên, là bỏ than đá vào lò, sau đó vào bếp lấy lửa từ lò ở nhà, rất đơn giản là đã nhóm bếp xong. Tuy lửa không lớn nhưng vẫn đủ để giữ ấm cho bánh bao.
Chuẩn bị xong hết thảy, cô đẩy xe ra cửa, thì Kỳ Văn Diệp ở phía sau một bộ không tỉnh ngủ, cõng cặp sách trên lưng, lắc la lắc lẻo đi theo ra.
Dưới ánh trăng, thân hình nhỏ bé của cậu đặc biệt rõ ràng.
"Từ từ, em đi cùng chị"
Mạnh Dao nhìn cậu còn chưa mở mắt ra nổi thì lắc đầu, nhỏ giọng nói"Không cần, em mau về ngủ đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-90-vo-beo-cua-nhan-vat-phan-dien-muon-xoay-nguoi/2860364/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.