Tô Vi Vi nhẹ giọng nói.
“Hai anh họ Hướng Đông, Hướng Tây không phải đang làm công ở trấn bên sao, chúng ta kêu họ về làm, có trả lương như thường, thỉnh thoảng còn có thể chỉ bảo một chút, như vậy bọn họ vừa có tiền, còn không phải đi xa nhà, cũng không sợ có người ăn hiếp bắt nạt.”
Nhà bà ngoại Tô Vi Vi đông con, phía trên mẹ Tô có ba anh trai, phía dưới có một em trai, cũng chỉ có mình bà là con gái.
Nhà bác cả có hai đứa con, đứa lớn tên Chu Hướng Đông 21 tuổi, đứa nhỏ Chu Hướng Tây 19 tuổi, đều không học đại học, tốt nghiệp cao trung xong là đi làm công cho người ta.
Đời trước, hai người anh này đều rất thương Tô Vi Vi, mỗi năm ăn Tết về nhà đều mua rất nhiều đồ ăn ngon cho cô.
Sống lại một lần, đương nhiên Tô Vi Vi muốn bọn họ sống tốt hơn một chút, đầu tiên là mở quán nướng, tích cóp chút tiền vốn, sau đó xem hai anh họ thích cái gì, dùng ánh mắt của 20 năm sau chỉ điểm bọn họ một chút, để họ mở ra một cuộc đời mới.
Mẹ Tô thật sự có chút bị thuyết phục.
Tô Vi Vi nói không sai, để hai đứa cháu trai đến làm bên cạnh bà, bà còn không thể chiếu cố sao? So với việc hai đứa đi làm công xa thì nhìn thế nào cũng thấy tốt hơn.
Sáng sớm hôm sau, mẹ Tô lập tức gọi cho hai anh em Chu Hướng Đông, Chu Hướng Tây, còn cẩn thận gọi điện về nhà, cùng anh cả tâm sự nửa ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-90-co-khong-gian-trong-tay-lam-giau-khong-kho/4388570/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.