Sau khi hẹn thời gian và địa điểm gặp mặt vào hôm sau, Tô Vi Vi vui mừng nhịp bước trở về nhà, còn cách một đoạn là tới nhà, cô đã nhìn thấy chị gái Tô Mạn Mạn bị mấy thanh niên dáng vẻ giống côn đồ chặn đầu ngõ.
“Người đẹp, đi đâu vậy.”
“Cho làm quen chút nào.”
“Người đẹp đừng trốn, đại ca chúng tôi chỉ muốn làm quen với em thôi.”
Tô Mạn Mạn bị mấy tên côn đồ ngăn cản, trong lòng hoảng loạn, cố gắng giữ bình tĩnh.
“Các người mau tránh ra, người nhà tôi ở gần đây.”
“Người đẹp còn có người nhà sao, có phải cũng là người đẹp không, kêu ra chơi cùng đi.”
Hai bàn tay của đại ca tóc vàng đang muốn động chạm, định sờ lên bàn tay nhỏ mềm mại trơn bóng của Tô Mạn Mạn, đột nhiên nghe thấy tiếng bước chân từ xa truyền tới, còn có một tiếng la rõ lớn.
“Chú cảnh sát, nhanh lên, ở bên kia!”
Đám côn đồ lập tức tan tác như ong vỡ tổ, chớp mắt biến mất ở đầu ngõ.
“Chị, chị không sao chứ?”
“Vi Vi?”
Tô Mạn Mạn nhìn Tô Vi Vi chạy nhanh tới, thở phào nhẹ nhõm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-90-co-khong-gian-trong-tay-lam-giau-khong-kho/4388562/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.