Còn cơm……
Nhà họ Tô có một cái lò, lúc nấu đồ ăn thì không nấu được cơm, cho nên Tô Vi Vi đã sớm đi tới tiệm cơm nhỏ bên cạnh gọi một thùng cơm lớn, tuy đắt hơn so với tự mình nấu, nhưng lại bớt được không ít chuyện rắc rối.
Hai chị em đặt đồ ăn đã nấu và cơm mua lên xe ba gác, họ không dám chạy mà đẩy xe ba bánh tới cửa xưởng máy móc.
Vừa sắp xếp mọi thứ xong xuôi, một hồi chuông vang lên, ngay sau đó không ít công nhân mặc đồng phục từ bên trong xưởng máy móc đi ra .
Có người vẻ mặt vội vàng về nhà ăn trưa, lại cũng có không ít người định mua đại chút gì đó ngoài cửa xưởng ăn.
“Cơm trộn đây, cơm trộn ăn ngon tiện lợi đây, 3 đồng người mua không bị lỗ, người mua không bị lừa, 3 đồng có thể ăn no nê đây!”
Tiếng rao hàng non nớt thu hút sự chú ý của nhiều người.
Sau đó mới nhìn thấy, cửa xưởng máy móc vậy mà có thêm quầy hàng mới, hai chị em xinh đẹp trẻ tuổi.
Hai cô gái nhỏ một lớn một nhỏ đều đội khăn trùm đầu màu trắng, đeo khăn quàng cổ màu trắng, trông rất sạch sẽ xinh đẹp trong sáng.
“Cô bé, cơm trộn này là gì?”
Có người cảm thấy hứng thú đi tới.
Tô Vi Vi lập tức mở mấy cái thùng đồ ăn trên xe ra, cầm một phần cơm lớn đựng trong hộp cơm dùng một lần.
“Chú, cái gọi là cơm trộn chính là phủ đồ ăn chú thích lên trên cơm, cơm có đủ, món ăn tự chọn, chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-90-co-khong-gian-trong-tay-lam-giau-khong-kho/4388557/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.