Từ khi Hà Hạ làm tôm hùm đất một lần trở về sau giống như là mở ra một cánh cửa của thế giới mới cho ông cụ Hạ vậy, mỗi ngày buổi tối trước khi ông ấy đi về ngủ đều phải ra bên cạnh ao đặt lưới lồng, buổi sáng ngày hôm sau thì lại xách một thùng tôm hùm đất về.
Hà Hạ thấy ông ấy thích, lại đổi cách làm kiểu khác cho ông ấy. Trong khoảng thời gian này người nhà họ Hạ ai ai cũng ăn cực kỳ thoải mái.
Hôm nay sau khi ăn xong mười ba con tôm hùm đất thơm ngon thì Hà Hạ rửa bát ở phòng bếp, Hà Hoằng Nghĩa đi tản bộ xuống phòng bếp. Rất nghiêm túc hỏi Hà Hạ: “Hạ Hạ, em nói xem anh và chị dâu em bày một sạp hàng trên đường được không?”
Buôn bán là một nghề kiếm được nhiều tiền nhất trong năm nay, thôn Vạn An của Hà Hạ bây giờ có không ít người buôn bán ở bên ngoài. Buôn tới bán lui, cũng kiếm được chút tiền, nhưng dù bọn họ có buôn bán như thế nào đi chăng nữa thì cũng không thể làm một hộ cá thể (kinh doanh tự do được nhà nước cấp giấy phép). Trước kia Hà Hoằng Nghĩa chưa từng suy nghĩ đến việc làm hộ cá thể, nhưng sau khi trở về tử tỉnh phía đông thì suy nghĩ của anh ấy liền thay đổi.
Đi đến tỉnh phía đông một chuyến, Hà Hoằng Nghĩa cảm thấy mình coi như đã được mở rộng tầm mắt. Ở bên này của bọn họ, ai ai cũng đều cảm thấy làm hộ cá thể không có thể diện, trấn trên của bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-80-lam-my-thuc/3922932/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.