Edit: Samie
Giang Vệ Dân vừa dứt lời, chỉ thấy Triệu Hương Vân mừng rỡ ngồi xổm xuống, nhặt thịt rắn cùng mật rắn trên mặt đất.
Dáng vẻ nhẹ nhàng kia, sợ hãi chỗ nào?
Triệu Hương Vân cầm hai nửa thân rắn và mật rắn, trong đầu tràn ngập suy nghĩ làm thế nào để lột da con rắn này ăn vào bụng, rốt cuộc là nấu canh rắn, hay là xào xả ớt ngon hơn.
Vừa nghĩ, vừa đi theo Giang Vệ Dân xuống núi.
Khi xuống núi, Giang Vệ Dân thỉnh thoảng còn liếc nhìn Triệu Hương Vân vài lần, nếu như Triệu Hương Vân nói sợ, vậy anh sẽ chủ động đưa tay ra cầm con rắn đó.
Làm cho người ta kinh ngạc chính là, suốt đoạn đường này, Triệu Hương Vân đều im lặng.
Mặc dù vẫn là một dáng vẻ thở hỗn hển, nhưng từ trong miệng cô không thốt ra nửa từ “mệt mỏi”.
Giang Vệ Dân theo bản năng nhếch miệng, bất tri bất giác sửa lại suy nghĩ đối với cô gái được chiều chuộng trong mắt đám người kia.
Xuống núi thì rất dễ dàng bắt gặp đội viên đội sản xuất.
Triệu Hương Vân ở chỗ chân núi, tìm phiến lá chuối tây, gói kĩ thịt rắn.
Bất kỳ ai cũng sẽ không nhìn ra, trên tay cô đang cầm là thịt rắn, tựa như chiếm được lợi lộc gì lớn, vui vẻ đi theo Giang Vệ Dân đi đến trại heo.
Rau heo được băm nhỏ, thêm chút thức ăn thừa của người trong đội sản xuất làm thành đồ ăn cho heo.
Có điều trước mắt, vật tư thiếu thốn, ngay cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-80-kieu-kieu-tuc/2609155/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.