Edit: Samie
Mạch trấu là thô lương, lúa mạch đen và bột mì cũng là lương thực tinh.
Bà lão lấy tay sờ bột mì, phát hiện chất lượng rất tốt, nụ cười trên mặt cũng không che giấu được.
Bà lão đặt ba loại lương thực lên cân, trước khi Triệu Hương Vân ra cửa, mạch trấu nặng bốn cân, bây giờ đã biến thành tám cân.
Lúa mạch đen và bột mì cũng vậy.
“Tiện thể bà xem trứng gà cho cháu nhé!” Triệu Hương Vân nói một câu.
Trứng gà đã luộc, cũng không để được mấy ngày, cô không cần thiết phải lừa người ta.
Mặc dù nói như vậy, nhưng bà lão vẫn dựa theo giá lương thực tinh bốn khối rưỡi một cân tính tiền cho Triệu Hương Vân, hai mươi hai quả trứng gà, hai cân bảy lạng, tương đương mười hai khối và mười lăm mao.
Thô lương tổng cộng là ba mươi sáu khối, lương thực tinh là bảy mươi hai khối, gộp chung tất cả là một trăm hai mươi khối và mười lăm mao.
Khi bà lão trả tiền, lấy từ trong người ra một cái túi vải, mở ra từng lớp từng lớp một, đếm ra một trăm hai mươi khối và mười lăm mao.
Số tiền kia, tương đương với hơn mấy tháng tiền lương của người bình thường.
Thế nhưng cũng không còn cách nào, người thì phải ăn, cũng không thể để bụng đói đúng không?
Đặc biệt là trước mắt, ngay cả người làm nông cũng không lấy được lương thực.
Có lương thực để ăn, lại có cả thô lương và lương thực tinh, còn có lựa chọn nào tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-80-kieu-kieu-tuc/2609140/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.