Edit: Samie
Có người chỉ đường, đương nhiên Triệu Hương Vân sẽ không làm ra mấy chuyện ngu ngốc.
Sau khi rời khỏi chợ đồ cũ, cô đến từng nhà để hỏi.
Cuối cùng, cô thật sự thuê được một chiếc xe ba gác, phí thuê là một mao tiền, thời gian sử dụng là một ngày.
Triệu Hương Vân trả tiền, rồi xếp những thứ mình mua được lên xe ba gác.
Một chiếc xe đầy đồ như thế, nếu như đổi thành lúc trước, có khi Triệu Hương Vân còn chưa kéo về đến nơi thì đã mệt chết.
Nhưng mà hiện tại cô có không gian, đồ vật gì cũng có thể ném vào đó.
Triệu Hương Vân kéo xe ba gác ra khỏi huyện thành, tìm một nơi không người rồi ném hết toàn bộ đồ vật trên xe ba gác vào không gian.
Sau đó, cô lại kéo xe ba gác trở về trả cho chủ nhà.
Làm xong mọi chuyện cũng đã giữa trưa.
Triệu Hương Vân đói đến mức ngực dán vào lưng.
Trong gùi của cô còn hai cái bánh ngô, là do bát mẻ biến ra lúc cô còn ở trong chợ đồ cũ.
Trứng gà là bốn quả, đủ để Triệu Hương Vân ăn.
Thật ra cô còn muốn đến tiệm cơm nhìn xem, nhưng mà Triệu Hương Vân lập tức từ bỏ suy nghĩ này.
Một ổ khóa nho nhỏ cũng phải cần cái gọi là phiếu công nghiệp, vào tiệm cơm ăn cơm, không chừng còn yêu cầu phiếu, phải có dầu phiếu, hoặc nhục phiếu gì đó.
Nhưng mà hôm nay cô đi ra ngoài, ngoại trừ tiền thì chẳng mang theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-80-kieu-kieu-tuc/2609137/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.