Edit: Samie
Ổ khóa mà Trần Ngũ Nguyệt cầm, là loại ổ khóa cũ kiểu cũ.
Khóa rất dài, được làm bằng đồng nguyên chất.
Triệu Hương Vân cầm trong tay, thích đến mức không nỡ đặt xuống, “Mẹ, con rất thích ổ khóa này.”
“Đúng vậy, đây chính là ổ khoá chuyên dùng để phòng trộm! Nhưng mà trước mắt cũng không có trộm cắp, con cần ổ khóa này làm gì?”
Niên đại này, trộm cắp thật sự rất ít.
Từng nhà, đến buổi tối cũng không cần đóng cửa, không ai dám đi vào nhà người khác trộm đồ.
Trần Ngũ Nguyệt khóa lại ngăn tủ trong phòng mình, đơn giản là sợ người trong nhà vụng trộm lấy lương thực, cũng không phải là để đề phòng người bên ngoài.
“Mẹ, con đây không phải là muốn chính mình yên tâm sao! Đúng rồi, mẹ à, con chưa nói với mẹ một chuyện, lúc con ra cửa, con không mang theo lương phiếu mà mẹ cho con, suýt chút nữa đã không thể ăn cơm, vẫn là người thanh niên trí thức tên là Giang Vệ Dân trong đội sản xuất của chúng ta đã mời con ăn một bát bánh bao thịt.”
Triệu Hương Vân vừa dứt lời, Trần Ngũ Nguyệt lập tức bày ra dáng vẻ đau lòng.
“Bảo bối ngoan, cũng là mẹ không tốt, đáng lẽ mẹ phải nhắc nhở con mang theo lương phiếu, may mắn bảo bối ngoan của chúng ta không bị đói bụng! Khoan hãy nói, người tên là Giang Vệ Dân kia, mẹ cũng đã nghe bố con nhắc đến rất nhiều lần, người kia không tệ, mặc dù là thanh niên trí thức từ trong thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-80-kieu-kieu-tuc/2609132/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.