“Ngươi vừa rồi cười cái gì?” đôi mắt Lý Thu Mai gắt gao định ở trên người Thẩm Miên, hận không thể ở trên người cô xẻo ra một lỗ thủng.
Học tập kém cỏi nhất toàn ban, trốn học đến trễ là chuyện thường ngày, ở trên văn phòng còn đã từng cố ý làm cô khó coi, bây giờ lại dám cười nhạo cô giảng bài, mọi thứ đều chọc ở trên điểm Lý Thu Mai ghét nhất.
Đứa nhỏ như vậy đi học chính là lãng phí tiền tiết kiệm trong nhà, không bằng sớm một chút cho đi làm việc nhà nông, sau này sớm tìm người để gả.
Có thiên phú hẵng đi học, không có thiên phú cũng đừng kéo chân sau của cả lớp, ảnh hưởng đến thành tích của giáo viên.
Trần Kiệt là một giáo viên vừa mới tốt nghiệp tới dạy học, cho rằng chính mình là thiên sứ thật có thể cứu vớt toàn bộ học sinh dở, cũng không nhìn xem chính mình mấy cân mấy lượng, chờ thêm mấy năm nữa, xem hắn còn có nhiệt tình như vậy hay không.
“Em không cười.” Thẩm Miên lắc đầu phủ nhận, ngốc tử mới có thể thừa nhận chính mình đã cười.
“Thưa cô, bạn ấy cười, em nghe được.” Vương lẳng lặng cử báo.
“Em cũng nghe thấy.” Triệu Hân Lan đi theo nói.
“Còn nói không cười?” Lý Thu Mai tức giận trừng cô, “Ngươi nghĩ các bạn học đều nghễnh ngãng hết sao?”
“……”
Tìm lý do gì, lửa giận của Lý Thu Mai cũng sẽ không giảm non nửa phân, Thẩm Miên dứt khoát ngậm miệng, đánh chết không nói một câu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-80-hoc-ba-kieu-the-co-diem-ngot/2440514/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.