Mấy ngày kế tiếp, là đoạn thời gian thoải mái nhất cho đến nay của Thẩm Miên.
Ban ngày đi học, buổi tối trở về còn có thể làm bài tập đọc sách, sách của Hạ Nam rất hữu dụng, giúp cô ôn tập không ít tri thức đã bị quên mất.
Tuy rằng tuyết rơi khiến đường đi học tương đối mệt, nhưng cô lại không ăn đói mặc rách, giữa trưa có mì nóng để ăn, buổi tối có màn thầu, cháo nóng.
Ngồi cùng Lục Tư Viễn, còn bớt lo không ít chuyện, không cần vẽ vĩ tuyến 38, ăn cơm trưa có bạn, lúc học tập ngẫu nhiên có gì không hiểu, hắn tuy rằng biểu hiện không kiên nhẫn, nhưng vẫn nhất nhất giải đáp.
Sau mấy ngày ở chung, Lục Tư Viễn có một câu thiền ngoài miệng, “Nữ sinh chính là phiền toái.”
So sánh ra, mấy ngày nay Chu Lan Phương lại thập phần buồn bực, cô thừa dịp Thẩm Miên không ở nhà, lật khắp cả nhà, cũng không tìm được ba đồng tiền kia đặt ở nơi nào, con oắt chết tiệt kia đây là cố ý đề phòng cô.
Sau lại cố ý không phần cơm chiều cho Thẩm Miên, còn sai sử rửa chén, con oắt chết tiệt kia thế nhưng lại không làm, một chút ý kiến cũng không có, làm hại cô cũng không tìm được cớ nào để tra.
Mắt thấy sắp ăn tết, cô cũng không nghĩ tìm việc, dù sao thành tích cuối kỳ vừa ra tới, Thẩm Miên khẳng định là không có biện pháp tiếp tục đi học.
Người nhà quê đều muốn ăn tết vui vẻ, không có đại sự gì, trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-80-hoc-ba-kieu-the-co-diem-ngot/2440502/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.