Thẩm Miên tự nhiên hào phóng trả lời, “Không trộm, không đoạt, có cái gì mà thẹn thùng?”
Kiếp trước, đến cả việc nhặt chai lọ trong thùng rác cô đều dám làm, bán đồ như này tính là cái gì?
Chỉ cần là sự tình không trái pháp luật, cô sẽ không sợ mất mặt.
Lục Tư Viễn hừ một tiếng, nói thầm, “Cô gái nhỏ.” Da mặt còn rất dày.
Một đứa trẻ, Thẩm Miên cũng lười so đo cùng hắn, có Thẩm Miên hỗ trợ, việc bán sọt tre so với ngày thường nhanh hơn hẳn, còn chưa đến hai giờ, đã bán được mười cái.
Nếu có nam nhân tới mua sọt tre, Lục Tư Viễn sẽ kéo Thẩm Miên ra sau, chính mình tiến lên giao tiếp cùng người mua, đối với loại hành vi này của hắn, Thẩm Miên rất là dở khóc dở cười.
Khó trách kiếp trước sẽ vì thích nữ hài mà ngồi tù, tính tình bao che cho con, lúc này liền bắt đầu thể hiện rồi!
Không đúng…… cô mới không phải 'con'……
Mắt thấy bán đã gần hết, Thẩm Miên liền không đứng đây nữa, thật vất vả mới tới trong thành phố một lần, cô cũng không thể bỏ lỡ cơ hội tốt này, cần phải xem cho kỹ nhu cầu của thị trường, lần sau cô cũng có thể tới bán.
Niên đại này, chỉ cần người không quá thành thật, lá gan lớn một chút, tùy tiện làm chút buôn bán cũng có thể kiếm được tiền, nhưng cô không có tiền vốn, chỉ có thể phát huy đại não một chút, cân nhắc một đường ra.
“Ta đi dạo chung quanh một lúc, ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-80-hoc-ba-kieu-the-co-diem-ngot/2440494/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.