Đường Minh Lễ rời đi như chạy trốn, một chốc liền nhảy tót sang cách vách, Đường Chính Đức vừa về đến nhà, Trương Hoa Liên đang làm xong cơm, thấy Đường Minh Lễ, bà nhiệt tình kêu anh ta ăn cơm chung.
Đường Minh Lễ nhìn mướp đắng cùng dưa leo trên bàn, một chút tâm tư muốn ăn cơm cũng không có, anh ta chỉ nói:- “Anh hai, gần đây em mở một cái sạp hàng trong huyện, cuối tuần trước, Tiểu Duyệt đang giúp em làm việc cho nên mới không có về nhà.
Cuối tuần này đâu, em chuẩn bị lại để cho Tiểu Duyệt giúp đỡ em một chút.
”- “Minh Lễ, không phải em làm việc trong tiệm cơm sao? Tại sao lại bày quầy hàng chứ?”Đường Chính Đức liếc em trai mình một cái, từ sau khi Minh Lễ tốt nghiệp cấp 2, việc làm của thằng bé lại nhiều mà lại tạp nham.
- “Đương nhiên là bày hàng kiếm nhiều tiền so với làm trong tiệm cơm a.
”Đường Minh Lễ nói một cách đương nhiên, anh ta lại nói:- “Anh hai, anh yên tâm đi, Tiểu Duyệt cũng sẽ không làm không cho em, em nhất định có thể để cho con bé kiếm đủ tiền sinh hoạt ở trong trường học.
”Đây cũng là yêu cầu của Đường Duyệt, nếu để cho cha mẹ biết cô vì kiếm tiền mà thường xuyên đi tỉnh thành, chỉ sợ cha mẹ sẽ cảm thấy làm trễ nải việc học tập của cô.
- “Minh Lễ, Tiểu Duyệt hỗ trợ emthif chị không phản đối, nhưng mà Tiểu Duyệt mỗi ngày học tập đã quá khổ cực, nghe nói buổi sáng 6:00 liền thức dậy, buổi tối mười một mười hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-80-chi-ngot-the-lieu-nhan/4292268/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.