Đường Duyệt hãi hùng khiếp vía suốt một đường trở về trường học, cuối cùng thở ra một hơi dài.
Khi cô đứng ở trước mặt Mạc Ti Vũ thì luôn nghĩ về vị thủ trưởng Mạc ít nói ít cười của kiếp trước.
Nếu cùng hiện tại thủ trưởng Mạc so ra thì vị thủ trưởng Mạc ở kiếp trước tốt hơn, thủ trưởng Mạc của bây giờ, chỉ với một nụ cười kia quả thực có thể khiến cho trời đấy đều biến sắc.
Nếu cô nhớ không lầm thì cũng chính là hai năm này, mẹ của thủ trưởng Mạc sẽ xảy ra chuyện.
Cô phải làm như thế nào mới có thể cứu được mẹ Mạc đây?Vậy trước tiên phải quen biết với mẹ Mạc mới được.
Nhưng mà, cô còn không biết nhà họ Mặc ở đâu, làm sao để quen biết đây?Huyện Vọng Giang, nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ, cô cũng chưa từng gặp mẹ Mặc, nếu cô trực tiếp nói với thủ trưởng Mạc là muốn đi đến nhà anh ấy, liệu thủ trưởng Mạc có hoài nghi cô có ý đồ khác hay không?Cô chỉ muốn âm thầm báo đáp ân tình, thật ra cũng không có ý gì khác.
Thủ trưởng Mạc người ta sau này thế nhưng là Tư lệnh, cô chỉ là một kẻ bình dân, vẫn là không đi tham gia náo nhiệt đi thôi.
Trong đầu Đường Duyệt suy nghĩ cả một đường, khi trở về ký túc xá thì trong ký túc xá không có ai, cô cầm hộp cơm đi nhà ăn lấy đồ ăn, lại đụng phải Hứa Chân Thực.
Hứa Chân Thực hỏi:- “Chú nhỏ của bạn ở trong huyện làm cái gì a?”- “Không làm gì cả.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-80-chi-ngot-the-lieu-nhan/4292256/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.