Khi cô học lớp mười một, Đường Chính Đức khi đang làm việc trên lâm trường xảy ra chuyện, nếu là không thay đổi được chuyện của Đường Minh Lễ, vậy thì Đường Chính Đức! ! Đường Duyệt càng nghĩ càng sốt ruột, nhưng cô căn bản không phát hiện ra bầu trời càng ngày càng tối sầm.
- “Đường Minh Lễ!”Khi Đường Duyệt quay trở lại tiệm cơm Phúc Thăng một lần nữa, khi cô nhìn thấy Đường Minh Lễ giống như thấy được hy vọng vậy, cô cười tươi như hoa, đôi mắt hạnh của cô sáng đến dọa người.
- “Đường Duyệt?”Đường Minh Lễ không thể tin nhìn về phía Đường Duyệt, hỏi:- “Không phải hôm nay cháu khai giảng sao? Làm sao còn tới chỗ này?”- “Chú nhỏ.
”Đường Duyệt vui vẻ đi lên trước, nhìn thấy Đường Minh Lễ bình an vô sự thì cảm thấy nhẹ nhõm, cô hỏi:- “Chú nhỏ, chiều nay chú đi đâu vậy? Cháu tìm chú thật lâu.
”- “Cháu, khai giảng liền không có tiền sao?”Sắc mặt Đường Minh Lễ kỳ quái nhìn cô.
Gương mặt xinh đẹp của Đường Duyệt tối sầm lại, hóa ra Đường Minh Lễ hiểu lầm dụng ý của cô.
- “Mẹ cho cháu tiền có thể dùng tới hai tuần lễ, cháu không có thiếu tiền.
”Đường Duyệt trả lời, còn bổ sung thêm:- “Hơn nữa, khai giảng mới ngày đầu tiên, cháu làm sao có thể không có tiền.
”- “A.
”Đường Minh Lễ từ trong túi rút một đồng tiền, đưa ra nói:- “Lầm lấy đi mua đồ ăn vặt ăn.
”- “Chú nhỏ.
”Đường Duyệt nhìn một đồng tiền kia, trong nháy mắt hốc mắt liền đỏ lên, cô nhớ kỹ từ nhỏ đến lớn, chỉ cần Đường Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-80-chi-ngot-the-lieu-nhan/4292253/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.