Sáng sớm, chim chóc ríu rít kêu, Đường Duyệt kéo Đường Quân còn chưa tỉnh ngủ bắt đầu chạy quanh thôn.
Đường Quân từ lúc ban đầu còn phản kháng, càng về sau thì cậu ta căn bản không phản kháng được.
May mắn thay, nơi họ ở không được coi là nơi tập trung quá nhiều người, liền chạy quanh một vòng cũng không gặp nhiều người lắm.
- “Đường Duyệt, chị không thể để cho tôi ngủ thêm một chút sao?”Đường Quân con mắt đều không mở ra được, chạy phía sau Đường Duyệt.
Một tháng này cho đến nay, ngoại trừ công thức chính là làm bài tập, còn có làm bài thi cùng luyện chữ, cậu đã lâu không có đi ra ngoài chơi!- “Em cứ đi ngủ đi, đến khi cha không để cho em đi học, chị cũng mặc kệ.
”Đường Duyệt vừa chạy vừa nói, dù là đã chạy được vài ngày nhưng Đường Duyệt vẫn cảm thấy không thở nổi.
Đường Quân thở phì phò chạy theo sau.
Nghỉ ngơi một tháng, cơ thể Đường Duyệt cũng đã tốt hoàn toàn.
Vào ban ngày, Đường Duyệt nắm chắc thời gian cho Đường Quân học bù, đến buổi tối, vì để tiết kiệm tiền đèn điện, trừ khi ăn cơm ra thì ngồi trong sân hóng mát.
Dưới bầu trời đêm đầy sao, trong sân nhà họ Đường, tiếng đọc sách oang oang thỉnh thoảng xen lẫn tiếng Đường Duyệt sửa chữa lỗi sai lầm.
Đường Chính Đức ngồi ở trên xích đu, ông làm việc cả một ngày mệt nhọc liền nằm ở trên xích đu ngáy khò khò.
Trương Hoa Liên tại trong phòng bếp bận rộn.
*- “Cái gì, Chính Đức không để cho Tiểu Quân đi học trung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-80-chi-ngot-the-lieu-nhan/4292239/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.