Lý Ngọc Điền biết Lý Vệ Quốc chưa biết. Liền kể cho anh nghe chuyện đánh cược.
Lý Vệ Quốc nghe xong mặt đổi sắc: "Không được, chú đội trưởng phải can thiệp chuyện này. Rõ ràng là ăn hiếp người ta. Một người đàn ông lớn cũng không chắc làm xong trước sáu giờ? Phải dừng lại cái đánh cược này."
"Vệ Quốc, cháu đừng nóng giận nghe chú nói. Vừa rồi chú hỏi thanh niên trí thức Hạ rồi, cô nói mình sẽ tuân theo đánh cược. Cô tin tưởng mình làm xong được." Lý Ngọc Điền kéo anh nói.
"Làm sao có thể?"
"Làm sao không thể, chú là đại đội trưởng chú cũng tin cô ấy. Cháu là người yêu của cô ấy sao lại không tin cô ấy? cháu đừng lo tự mình nhìn đi."
Lý Vệ Quốc ngước mắt nhìn, vừa rồi cách cô không quá mười mấy mét. Chỉ trong lúc anh nói chuyện với đại đội trưởng đã xuống được mười mấy mét nữa. Cô vung liềm rất nhanh. Cảm giác như một cái máy không biết mệt mỏi.
"Nhìn thấy chưa. Cháu phải tin cô ấy. Có tốc độ này cô ấy không thể thua."
Trong lòng Lý Vệ Quốc không thoải mái, dù là thắng người ta những sẽ mệt đến chết: "Cháu đi xem thử."
"Cháu vẫn là đừng qua đi, cháu muốn cô ấy không thua thì đừng đi làm phiền cô ấy. Nhanh lên đi làm việc của mình đi, chỗ này có chú giúp cháu coi. Bây giờ trong đại đội nhiệm vụ nặng, tôi còn cho các cháu nghỉ trưa. Cháu không thể lại cản trở chú được." Lý Ngọc Điền nói.
Lý Vệ Quốc dù rất lo lắng, nhưng đại đội trưởng đã nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-70-co-gai-xinh-dep-mang-theo-khong-gian-ga-cho-nguoi-dan-ong-tho-rap/4417846/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.