Vương Hồng Mai thấy cái cược này chơi quá lớn, ai cũng biết Hạ Thanh Thanh thua chắc. Vừa ăn đất vừa tắm sông, sau này cô ở đại đội làm sao gặp mặt người? Cô gái tốt bị hủy hoại như vậy, Hạ Thanh Thanh quá bốc đồng.
Gấp gáp làm hòa: “Chị nghĩ thôi đi, mỗi người làm việc của mình sao lại cược lên được. Chị nghĩ đừng nói nữa làm việc đi.”
Chu Mỹ Lệ đâu có thể bỏ qua cơ hội đánh bại Hạ Thanh Thanh, gấp đứng ra nói: “Thanh niên trí thức Vương, việc này chị đừng can. Hạ Thanh Thanh đã cược với chúng tôi rồi, cô ấy không thể hối hận được. Thanh niên trí thức Hạ nói phải không?”
Hạ Thanh Thanh nhìn Vương Hồng Mai, rất tự tin nói: “Hồng Mai, chị yên tâm đi. Em không thể thua được.”
Vương Hồng Mai không vì lời nói của cô mà cảm thấy nhẹ nhõm, ngược lại còn rất lo lắng.
Hạ Thanh Thanh lại nhìn Chu Mỹ Lệ, cười nói: “Tôi không cược ăn đất với chị ta. Tôi cược với chị ta xuống sông tắm.”
Khuôn mặt Chu Mỹ Lệ mất đi nụ cười, không hiểu cô muốn làm gì? Hỏi: “Cô có ý gì?”
“Ý tôi là, nếu chị thua, thì phải đi đến thôn trên chỗ chị đẩy tôi xuống cái sông đó ngâm nước năm phút.”
Chu Mỹ Lệ dùng tay che miệng cười ra tiếng, trong lòng nghĩ cô không phải là tự tìm chết sao? “Tôi đồng ý. Còn nếu cô thua thì cũng phải như tôi xuống sông ngâm nước năm phút.” Chu Mỹ Lệ nói.
“Dĩ nhiên.” Hạ Thanh Thanh đáp ứng rất gọn.
Nghe họ cược xong mọi người đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-70-co-gai-xinh-dep-mang-theo-khong-gian-ga-cho-nguoi-dan-ong-tho-rap/4417835/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.