Lúc này, khi cha Lý vừa ăn xong thì Lý Hữu Quế sẽ lấy ngay bát đi. Cô không muốn trở thành một tiểu áo bông để cha Lý sẽ cảm động bởi tình cảm của mình. Tại sao một người lớn lại phải cần phải được dỗ dành bằng cách như vậy? Cô không quen, cho dù người này là cha cô, và thật ra cô vẫn còn rất nhỏ. 
Cha Lý có vẻ bối rối: ...Cô con gái lớn ngoan ngoãn và hiểu chuyện của ông đây sao?! 
Còn mẹ Lý thì đang lo lắng thu dọn đồ đạc và chuẩn bị đưa 3 đứa con nhỏ ra ngoài chăn trâu và tìm rau rừng. Bà không khỏi lo lắng, bất an cho đến khi Lý Hữu Quế xuất hiện với một chiếc bát trống rỗng. 
"Mẹ ơi, hôm nay con không về ăn trưa đâu. Chưa kịp kiếm điểm công việc thì trời lại trở lạnh. Con cần kiếm thêm củi để mang về nhà đốt. Con đã nói rõ với cha, nếu ông ấy còn dám đánh mẹ một lần nữa thì mẹ hãy nói cho con biết". 
"Em gái, Kiến Hoàn, nếu cha đánh hay mắng mẹ, nhất định phải nói cho chị biết". 
Khi Lý Hữu Quế đi lấy cái gùi, dây gai và bao bố, cô đã dặn dò cẩn thận các em, cô thực sự lo lắng rằng những phụ nữ và trẻ em trong nhà bị bắt nạt. 
Mẹ Lý thì thào nói một cách yếu ớt: “Hữu Quế, con hãy cẩn thận, cha của con đang có tâm trạng không tốt, không nên đi tìm cha con nữa”. 
“Chị, chị yên tâm, chúng em biết rồi.” Lý Hữu Liễu và Lý Kiến Hoàn vốn đã coi chị cả là trụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-60-con-dau-nha-ta-dac-biet-hung/930277/chuong-18.html