Mới sáng sớm dịch ngay chương này thì xác định cả ngày của ta đều sẽ xui xẻo đến mức muốn động thổ:))
██████████████████
"Ngài đừng đi..."
Tạ Tiểu Chu úp má ở vào lòng bàn tay hắn, nhu hòa như cừu non. Khi đôi mắt ngần ngập nước cùng thủy quang của cậu nhìn qua, không ai có thể từ chối yêu cầu của cậu ấy.
Thần Sông nhìn Tạ Tiểu Chu.
Tạ Tiểu Chu khóe môi mấp máy, nhẹ giọng phun ra hai chữ: "Cầu ngài."
Lúc này, Thần Sông lại muốn ở lại.
Nhưng mà, không phải hắn không muốn ở lại mà là hắn buộc phải rời đi.
Đây đã là một quy luật, một quy luật mà ngay cả Thần Minh cũng không thể chống lại.
Cuối cùng, Thần Sông chỉ có thể nói một câu: "Đừng khóc..."
Hắn đứng trên cao, ngồi trên điện thờ, lắng nghe những lời cầu nguyện của thế nhân.
Hắn chỉ biết ban cho, sẽ không thu hồi, cũng sẽ không làm thế nhân thất vọng, mặc kệ là cái gì nguyện vọng, đều có thể hoàn mỹ hoàn thành.
Nhưng lần này, hắn đã làm cho Tạ Tiểu Chu thất vọng và khiến cậu ấy lại bật khóc.
Trải nghiệm chưa từng thấy này khiến anh không khỏi hụt hẫng, khi nước mắt tuôn rơi, một cảm giác khó tả nổi lên từ trái tim và lan đến các cơ quan nội tạng của anh.
"Ta xin lỗi." Hắn nói.
Cuối cùng, hắn nhìn Tạ Tiểu Chu một cái nhìn thật sâu, như muốn khắc sâu khuôn mặt lưu luyến này vào sâu trong trí nhớ, sau đó hắn vung tay áo lên, hóa thành một đám hơi nước.
Tạ Tiểu Chu đưa tay định với lấy nó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-show-tong-nghe-kinh-di-debut-vi-tri-center/465266/chuong-27.html