Tạ Tiểu Chu cảm giác chỗ bàn tay có chút lành lạnh, nhẹ nhàng dùng tay ấn vào, đụng tới là miệng vết thương còn chưa khép lại.
Nhìn thấy vết thương này, cậu lại nghĩ tới Tần Uyên.
Thiếu niên kia mang một đôi mắt đầy vẻ mờ mịt, thần sắc quạnh quẽ lãnh đạm.
Tần Uyên lớn lên thật sự tinh xảo, có thể nói là gần như không có khuyết điểm nào, nhưng thậm chí khi hoàn mỹ như vậy thì hắn so với lũ quỷ quái hình dạng vặn vẹo quái dị còn khủng bố hơn.
Khiến lòng người sợ hãi, không dám tiếp cận.
Tạ Tiểu Chu khẽ lắc đầu, đem bộ dáng Tần Uyên vứt ra khỏi đầu.
Hẳn là...... Sẽ không gặp lại hắn đâu.
Tạ Tiểu Chu tiếp tục đi đến phía trước, đột nhiên nghe thấy tiếng 'tách', như là một loại chất lỏng gì đấy nhỏ giọt xuống mặt đất tạo ra tiếng vang.
Cậu chậm rãi ngẩng đầu.
Không biết từ lúc nào, trên trần nhà nằm úp sấp một bóng người vặn vẹo trông như một con nhện, đang treo trên trần nhà. Khóe miệng nó nứt dài đến tận mang tai, nhìn con người bên dưới, nước dãi tanh hôi không ngừng chảy ra.
Rất giống như quỷ đói khi nhìn thấy món ngon.
Tạ Tiểu Chu: "..."
Trần Lê thấy cậu ngừng lại, cũng theo bản năng mà nhìn sang: "..."
Coi như hai người nhìn đối phương không vừa mắt, lúc này cũng mười phần ngầm hiểu, không nói hai lời liền hướng phía trước chạy đi.
Con nhện kia người vốn là chỉ yên lặng theo đuôi, lúc này bị phát hiện, rốt cuộc không còn kiêng kỵ. Nó phát ra một tiếng gào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-show-tong-nghe-kinh-di-debut-vi-tri-center/270353/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.