Đám làn đạn liền tràn ngập không khí vui sướng.
[Há há há há, ngươi là cái thá rì?]
[Rõ ràng là lời kịch giống nhau, tại sao lại cho ra kết quả không giống nhau? Tôi không phục!]
[Lầu trên, này rõ ràng là chép bài tập, ai đó cứ cho rằng sẽ được tổng điểm, kết quả lão sư sớm đã nhìn thấu, nên mới cho 0 điểm na.]
[Chính xác!]
"Bác sĩ......"
Bác sĩ đi tới, mang theo mặt nạ mỏ chim lại lộ ra sự lạnh nhạt vốn có, như là Tử Thần đang hành tẩu trong đêm đen, chẳng có lấy chút cảm tình nào của nhân loại.
Từ Thiên Thu theo bản năng mà lui về phía sau một bước.
Không đúng.
Sao lại như vậy?
Vừa rồi, lời cậu ta nói đều là lời mà Tạ Tiểu Chu đã nói qua, nhưng phản ứng của bác sĩ lúc ấy và hiện tại lại chẳng giống nhau.
Chẳng lẽ, là do cậu ta nói còn chưa đủ sao?
Từ Thiên Thu nuốt nước bọt: "Bác sĩ, chẳng lẽ tôi nói không đúng à?" Thanh âm có chút trúc trắc, lại cố tình phải làm ra bộ dáng khinh miệt, trông cũng buồn cười y như lời nói.
Trông mèo vẽ hổ, chẳng ra cái gì cả.
Nhưng hắn lại không nhớ gì hết.
Bác sĩ dừng động tác, sau đó hắn tháo bao tay xuống rồi ném qua một bên, tựa hồ sự lạnh nhạt vừa rồi chỉ là ảo giác, giờ đã khôi phục lại trạng thái ôn hòa: "Ngươi nói...... Rất đúng."
Nghe được lời này, Trái tim vốn đang treo trên cổ cũng quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-show-tong-nghe-kinh-di-debut-vi-tri-center/2383193/chuong-41.html