Thỏ nhỏ chạy xung quanh tìm đồ ăn cho thỏ lớn, cố gắng lựa cái đẹp nhất, ngon nhất. Đằng nào cũng chết, không thể chết đói được, phải chết no. 
       Thỏ nhỏ đưa cái gì thỏ lớn cũng ăn, ăn đến khi no căng thì thôi. Thỏ nhỏ rướn lên đưa thêm đồ, thỏ lớn đẩy ra, nói: 
 - Anh không ăn nữa đâu, em ăn đi. 
 Thỏ nhỏ chỉ sợ thỏ lớn không được ăn no, cố đưa thêm: 
 - Anh ăn thêm một tí nữa đi. 
 - Không ăn được nữa, anh no lắm rồi. Em ăn đi, ăn nhanh không con người đến bây giờ. 
 Thỏ nhỏ nghe lời, cúi đầu ăn mấy thứ còn lại. Chỗ đồ này lựa cho thỏ lớn nên rất tươi ngon, có điều đây là bữa ăn cuối nên thỏ nhỏ ăn cứ có cảm giác nghèn nghẹn ở cổ. Thỏ lớn hiểu cảm giác của thỏ nhỏ, chính nó cũng ăn không ngon miệng. Thỏ lớn kiếm chuyện nói với thỏ nhỏ: 
     - Thỏ nhỏ, anh kể chuyện cho em nghe nhé. 
     Thỏ lớn kể lại câu chuyện về tổ tiên của mình, câu chuyện này thỏ lớn kể nhiều lắm rồi, tuy vậy lần nào thỏ nhỏ cũng nghe rất chăm chú, thỏ nhỏ thích câu chuyện này lắm. 
     Ngày xửa ngày xưa, trên cung trăng có nàng tiên nữ nuôi một bầy thỏ trắng muốt, thỏ nào thỏ nấy tròn vo, lông bóng mượt. Nàng tiên ở trên cung trăng rất lâu, đến cả mấy nghìn năm, nhiệm vụ của nàng là biến mặt trăng lúc tròn lúc khuyết theo lệnh của Ngọc Hoàng, ngày mùng một trăng tròn, sau đó khuyết dần khuyết dần đến khi chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-rung-sau-co-mot-doi-tho/1033342/chuong-13.html