Thỏ lớn lúc mới mắc bẫy rất hoảng sợ, ra sức giãy dụa chạy thoát. Có điều giãy thế nào cũng không được, thỏ lớn dần cảm thấy tuyệt vọng. Thỏ nhỏ cuống quýt ở dưới, không biết phải làm gì để cứu thỏ lớn xuống. Thỏ nhỏ sợ lắm, lần đầu tiên thỏ nhỏ biết đến việc người thương gặp nguy hiểm mà mình không thể làm gì để cứu vãn được.
Thỏ nhỏ quanh quẩn bên dưới mãi mới nghĩ ra một cách. Thỏ nhỏ rướn lên bám được vào mặt lưới, dùng răng cắn lưới, cắn thật lâu nhưng mãi không cắn đứt được, không biết làm từ gì mà chắc thế. Thấy thỏ nhỏ vươn lên cắn lưới thỏ lớn liền nằm im không động để thỏ nhỏ tiện hành động, thỏ lớn cũng cầm lấy một dây lưới ra sức cắn. Nhưng cắn một lúc không thấy có động tĩnh gì, thỏ lớn biết lần này mình xong đời rồi. Thỏ nhỏ cắn muốn mẻ răng cũng vô dụng, sợ hãi trong lòng càng ngày càng lớn. Thỏ nhỏ sắp mất thỏ lớn rồi.
Thỏ lớn không cắn nữa, nằm im nghe ngóng. Có vẻ con người sẽ không tới đây ngay. Thỏ lớn giãy giãy, thỏ nhỏ mất chỗ dựa không bám được vào lưới nữa, cuống lên:
- Thỏ lớn, anh đừng giãy, đợi một chút để em cắn lưới cho anh.
Thỏ nhỏ chồm lên, chưa kịp chạm vào lưới thỏ lớn đã giãy ra, vừa giãy vừa nói:
- Thỏ nhỏ, em chạy đi, chạy ngay đi, lát nữa con người đến là không kịp đâu. Giờ em chạy thì còn sống, còn ở đây với anh là chết, mau chạy đi.
Thỏ nhỏ nghe vậy thì tuyệt vọng, nếu khóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-rung-sau-co-mot-doi-tho/1033340/chuong-11.html