“Cô à? Thật sự là cô!” Lục Viễn Chu nằm mơ cũng không ngờ, lại nhìn thấy người thân thiết nhất với mình trên đời này ngoài bố mẹ, đó chính là người cô Lục Phượng Bình, ở ngay nơi này.
Sau mạt thế, anh cũng từng tìm kiếm người thân khắp nơi, nhưng không có chút tin tức nào. Anh vẫn luôn nghĩ cô cũng đã qua đời như bố mẹ, không ngờ cô vẫn còn sống.
“Tiểu Chu! Ô ô ô… Cô còn tưởng sẽ không bao giờ gặp lại cháu nữa…” Lục Phượng Bình nhìn thấy Lục Viễn Chu, lập tức bật khóc nức nở.
“Cô, sao cô lại ra nông nỗi này?” Lục Viễn Chu nhìn những vết sẹo chằng chịt trên mặt Lục Phượng Bình, trong lòng có chút giật mình.
Anh nhớ rõ cô là một người phụ nữ rất yêu cái đẹp, trước đây lo lắng sinh con bị mất dáng, nên cô và dượng đã quyết định không sinh con.
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
“Đều tại Hạ Tùng và con tiện nhân kia!”
Hạ Tùng là tên của dượng Lục Viễn Chu.
Nhắc đến kẻ thù, Lục Phượng Bình hận đến nghiến răng, trong lòng cũng dâng lên một nỗi hoảng loạn.
Bà lại nhớ đến lời Hạ Tùng nói với bà: “Phượng Bình, cầu xin em ly hôn với anh đi! Em xem em đi, còn giống một người phụ nữ không!”
“Thiến Thiến có thai rồi, đi bệnh viện khám, là con trai!”
“Em cũng đừng trách anh, tại em là con gà mái không biết đẻ trứng!” Nghĩ đến đó, Lục Phượng Bình rơi lệ.
Trước đây vì muốn giữ một gia đình trọn vẹn, bà cứ chần chừ không chịu ly hôn.
Không ngờ vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-rau-thong-mat-the-toi-tich-tru-vat-tu-nuoi-dai-lao/4692018/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.