“Người đàn ông này, tôi nhất định phải có được anh ta!” Hai mắt Lư Tuấn sáng lên, thầm hạ quyết tâm.
Bên kia, Giang Như Ý đang bị Thạch Thịnh Hoa kéo tay “xoay vòng vòng”.
Giang Như Ý bất đắc dĩ: “Anh Thạch, anh không cần lo cho em, em tự lo được.”
Thạch Thịnh Hoa biểu cảm nghiêm túc: “Không được. Đội trưởng Lục dặn, phải bảo vệ em thật tốt.”
Dị năng của anh ta là dịch chuyển tức thời, tuy sức chiến đấu không mạnh, nhưng đưa Giang Như Ý chạy trốn thì hoàn toàn không thành vấn đề.
Giang Như Ý đã bị cục diện chiến đấu bên kia thu hút.
“Ô, hóa ra Ngọc Dao cũng là dị năng giả à?”
“Đúng vậy, Ngọc Dao là dị năng giả Hỏa hệ.” Thạch Thịnh Hoa gật đầu.
Mặc dù Dư Ngọc Dao không phải vì bị zombie cắn mà kích hoạt dị năng, mà là do hấp thu đủ nhiều tinh hạch. Nhưng sức mạnh dị năng của cô bé rất lớn, lực sát thương cũng rất cao. Chẳng qua, ngày thường cô bé nhìn đáng yêu, dễ thương, nên có tính gây nhầm lẫn thôi.
Rất nhanh, trận chiến kết thúc. Khắp nơi là xác sói biến dị ngổn ngang, chất đống như một ngọn núi nhỏ.
Mùi máu tanh và mùi cháy khét lẫn lộn trong không khí, xung quanh yên tĩnh đến đáng sợ, chỉ còn lại tiếng lửa cháy lách tách, cùng tiếng gió nhẹ thổi qua đống phế tích.
Lư Tuấn dẫn đội sống sót, ai nấy đều trợn tròn mắt há hốc mồm, miệng há to đến mức có thể nhét vừa quả trứng gà.
Họ nhìn những người như thiên thần hạ phàm là Lục Viễn Chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-rau-thong-mat-the-toi-tich-tru-vat-tu-nuoi-dai-lao/4692016/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.