Thấy Dư Ngọc Dao ăn ngon lành như vậy, Giang Như Ý mỉm cười nhìn cô ta, không khỏi hỏi: “Ăn ngon không?”
Dư Ngọc Dao gật đầu, má phồng lên vì nhai, nói không rõ: “Ừm, em chẳng có sở thích gì, chỉ là đặc biệt thích ăn thịt bò kho…” Nhưng lời chưa dứt, cô ta đã bắt đầu ho sặc sụa.
Giang Như Ý lập tức rót một chén nước đưa cho: “Có phải ăn vội quá không… bị sặc rồi à?”
Dư Ngọc Dao cầm lấy uống cạn một hơi. Sau khi dịu cơn ho, thấy Giang Như Ý cầm ấm trà, cô ta chợt nhận ra: “Chị vừa cho em uống cái gì?”
“Nước trà thôi mà.” Giang Như Ý thong thả trả lời: “Đây là loại trà ngon đấy, chỉ là hơi nguội chút, em tạm uống đi.”
Cô chưa nói xong, Dư Ngọc Dao đã móc họng, cố nôn hết nước vừa uống ra.
“Em…” Giang Như Ý kinh ngạc, cô nhìn Dư Ngọc Dao, rồi lại ngửi chén trà, nghi ngờ nói: “Trà bị hỏng rồi sao?”
Không hỏng, chỉ là bị thêm gia vị thôi!
Dư Ngọc Dao chỉ cảm thấy bụng đau đến mức không thể nói được lời nào, cô ta cuộn tròn người lại, run rẩy không ngừng. Cô ta biết rõ thuốc xổ đã phát huy tác dụng, sắc mặt cực kỳ khó coi.
Giang Như Ý thấy cô ta có vẻ rất đau khổ, đôi mắt hạnh xinh đẹp lúc này nhuốm vẻ lo lắng: “Em bị sao thế? Không khỏe ở chỗ nào à?”
Thuốc xổ hành hạ, Dư Ngọc Dao ôm lấy cái bụng sắp nổ tung, gần như không thở nổi: “K… Không sao…”
Cô ta không muốn Giang Như Ý phát hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-rau-thong-mat-the-toi-tich-tru-vat-tu-nuoi-dai-lao/4692007/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.