Dư Ngọc Dao còn chưa kịp phản ứng, đã liên tiếp đấm đá Lâm Tuyền: “Anh là cái thứ gì, chưa tới lượt anh bắt nạt bổn tiểu thư!”
“Dừng tay, cô dừng tay!” Lâm Tuyền sắp phát điên: “Mau kéo cô ta ra!”
Trời ạ! Sao lại có người phụ nữ vừa ngang ngược vừa thô lỗ đến vậy! Anh ta gặp phải loại phụ nữ này đúng là xui xẻo tám đời mà!
“Anh… cái đồ chó má, anh dám bắt nạt tôi?” Dư Ngọc Dao đã nổi cơn tam bành, giơ nắm đấm lên hét lớn: “Nói cho anh biết, anh nằm mơ đi!”
Thấy tình hình có chút mất kiểm soát, tay Lâm Tuyền run lên. Anh ta đang định dùng dị năng chấn áp cô gái này, bắt cô ta im lặng lại. Thì nghe thấy phía sau truyền đến một giọng nói: “Đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Mọi người ngẩng đầu nhìn lại. Chỉ thấy căn cứ trưởng Lục Viễn Chu đã đến.
Nhìn thấy Lục Viễn Chu, Lâm Tuyền đang muốn tố cáo thì Dư Ngọc Dao đã nhanh nhẹn lách khỏi người anh ta, lao nhanh đến trước mặt Lục Viễn Chu.
“Nam thần, là anh sao! Sao anh cũng ở đây?” Dư Ngọc Dao tò mò nhìn Lục Viễn Chu, không ngờ lại gặp anh ở căn cứ này.
“To gan thật! Đây là căn cứ trưởng của chúng tôi.” Có người quát vào mặt Dư Ngọc Dao.
Dư Ngọc Dao tức khắc trợn tròn mắt, khó tin nhìn Lục Viễn Chu hỏi: “Anh… anh chính là Lục Viễn Chu?”
“Không sai, tôi là Lục Viễn Chu.” Lục Viễn Chu liếc nhìn Dư Ngọc Dao. Anh cũng không ngờ hai người lại gặp lại: “Sao cô lại đến căn cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-rau-thong-mat-the-toi-tich-tru-vat-tu-nuoi-dai-lao/4692005/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.