Thì ra là nhắm vào tiệm vàng của cô. Giang Như Ý cười lạnh trong lòng, bình tĩnh đáp: "Đây là nhà tôi, các người còn muốn đuổi tôi đi sao? Uy phong quá nhỉ!"
Bà Giang nghe thế thì nóng nảy: "Nhà mày cái gì? Đây là nhà của con trai tao! Cái con tim đen, còn muốn hại tao, chờ thằng cả về, tao sẽ bảo nó đuổi mày đi!"
Lâm Phân Phương cũng hùa theo: "Bà nội con đã bao nhiêu tuổi rồi, mà con dám thả rắn cắn bà? Sao con nhẫn tâm thế!"
Có người tin lời họ, lo lắng la lớn với Giang Như Ý: "Như Ý à, dù thế nào thì mau đưa bà đi bệnh viện đi!"
"Đúng đấy, bị rắn độc cắn thì không thể chậm trễ đâu!"
"Bà ấy không hề bị cắn."
Giang Như Ý lười giải thích, trực tiếp lấy một con rắn độc khác từ trong túi ra. Cô đã phát hiện ra từ nãy, con rắn này hoàn toàn không có răng nanh. Chắc chắn là bị người ta nhổ đi. Chỉ là cô không hiểu ai lại trộm thả hai con rắn độc vào túi cô, lại còn chu đáo nhổ răng nanh cho chúng. Chẳng lẽ là muốn tặng cô làm thú cưng?
Thấy Giang Như Ý lại lấy ra một con rắn khác, bà Giang hét lên một tiếng, sợ hãi tột độ. Lâm Phân Phương cũng không dám đứng gần, lùi lại hai bước.
Chỉ có Giang Như Ý đứng yên, vẻ mặt thong dong. Cô cầm con rắn lắc lắc, đợi khi nó lịm đi thì bẻ miệng nó ra cho mọi người xem.
"Các người xem, con rắn này không có răng, không cắn được người, cũng không làm ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-rau-thong-mat-the-toi-tich-tru-vat-tu-nuoi-dai-lao/4691921/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.