Dây chuyền vàng ròng!
Phát tài rồi!
Đồng thời, cô cẩn thận hơn và phát hiện một vài chiếc lá trong vườn bị gặm, quả cà chua xanh trên cây cũng không thấy đâu. Tên "trộm vặt" này còn biết cách chơi sang. Ăn đồ của cô, lại còn để lại tiền? Ánh kim lấp lánh của mấy sợi dây chuyền vàng suýt nữa làm lóa mắt cô.
Giang Như Ý nhặt dây chuyền lên, lẩm bẩm một mình: "Cái này... thật sự cho mình sao?"
Cô đã giàu rồi? Không phải mơ đấy chứ!
"Đúng vậy! Cho cô đấy!"
Bỗng nhiên, một giọng nam khàn khàn cất lên khiến Giang Như Ý giật mình suýt nhảy dựng.
"Trời ơi! Ở đây còn có người khác sao?"
Giang Như Ý vội quay đầu lại, và rồi cô nhìn thấy một cảnh tượng kỳ lạ. Rõ ràng có người đang nói chuyện, nhưng lại không thấy bóng dáng. Cô không thể tin được, dụi mắt mạnh, rồi sự ngạc nhiên chuyển thành hoảng sợ. Ban ngày ban mặt mà ma ám?
Lòng cô thắt lại, cố trấn tĩnh, cô vội vàng nhét mấy sợi dây chuyền vào túi. Giờ phải làm sao? Mời thầy về làm phép? Hay báo công an?
Khi Giang Như Ý đang hoảng hốt nhìn quanh, giọng nói kia lại vang lên: "Xin lỗi, tôi cũng không biết không gian của tôi lại kết nối với mảnh đất trồng rau của cô! Mấy ngày nay tôi không ăn gì, đói lắm, nên đã ăn đồ ăn của cô. Số dây chuyền vàng này coi như là phí ăn cơm."
Giọng nói trầm ấm, dễ nghe, dù có hơi khàn nhưng vẫn rất cuốn hút. Điều này khiến Giang Như Ý, một người yêu thích giọng nói hay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-rau-thong-mat-the-toi-tich-tru-vat-tu-nuoi-dai-lao/4691839/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.