Edit: Pink2205
Quý Hoài Thịnh nhìn cửa phòng đóng chặt, ánh mắt thâm trầm, Trần Văn đã nói chuyện đó với Lâm Chi rồi sao?
Anh tiếp tục gõ cửa không biết mệt.
Những tiếng đập cửa dồn dập chói tai vang lên liên tục, khiến Lâm Chi bực bội.
Cô cầm chậu cúc nhỏ trên bàn đi ra mở cửa, sau đó nhét vào trong tay Quý Hoài Thịnh, khinh thường nhìn anh: “Cầm hoa của anh về đi, sau này đừng tới quấy rầy tôi nữa, kinh tởm.”
Nói xong Lâm Chi liền đóng cửa lại. Quý Hoài Thịnh nhanh tay lẹ mắt giữ tay cô lại, dùng sức đẩy cửa ra, lách người vào phòng.
Anh đặt hoa xuống, đưa tay nâng cằm cô lên, phát hiện mắt cô ươn ướt, đỏ ửng, như thể vừa khóc.
Anh dùng nhẹ nhàng lau khóe mắt cô, hỏi: “Sao lại khóc?”
Lâm Chi hất tay anh ra, lui về phía sau hai bước: “Đừng chạm vào tôi, kinh tởm.”
Nhìn vẻ chán ghét trong mắt cô, huyệt thái dương của Quý Hoài Thịnh nhảy lên thình thịch, cảm thấy Lâm Chi lại muốn rời xa mình một lần nữa. Nếu vậy những nỗ lực trước đây đều sẽ uổng phí.
Anh nắm tay Lâm Chi, giam cầm cô trong vòng tay mình, hỏi: “Tôi kinh tởm chỗ nào? Em nói rõ ràng đi.”
Hai mắt Lâm Chi đẫm lệ mông lung nhìn anh: “Tôi nhìn thấy Trần Văn đi ra từ phòng anh, hơn nữa anh còn không mặc áo. Anh thông đồng với cô ta, còn tới trêu chọc tôi, không thấy kinh tởm sao?”
“Tôi không có quan hệ gì với Trần Văn cả, cũng không ngủ với cô ta.”
“Vậy sao anh lại cởi áo? Còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-phim-ngoai-doi/1281807/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.