Edit: Pink2205
Quý Hoài Thịnh ôm Lâm Chi một hồi lâu mới buông ra, còn cẩn thận kiểm tra xem cô có bị thương ở đâu không, hỏi có khó chịu chỗ nào không.
Lâm Chi lắc đầu, tâm tình có chút phức tạp nhìn anh.
Quý Hoài Thịnh trước mắt làm cô vừa kinh ngạc vừa hoảng sợ. Cô chưa bao giờ thấy anh chật vật thế này, trong lòng trong mắt chỉ lo lắng cho cô, không rảnh quan tâm đến mình.
Nếu không phải cơn đau ở đầu gối nhắc nhở Lâm Chi đây là thật sự, cô còn suýt cho rằng mình đang nằm mơ.
Sau khi xác định Lâm Chi không bị thương, Quý Hoài Thịnh nắm tay cô đi về phía thượng du.
Lâm Chi nhìn bàn tay đang được anh nắm lấy, rồi lại nhìn vết máu đỏ rực trên lưng áo sơ mi trắng của anh, mũi cô cay cay, không đành lòng đẩy anh ra.
Anh bị thương vì cứu cô sao?
Tình cảm chôn giấu trong lòng nhiều năm, bất tri bất giác lại bùng cháy.
Hai người đi hơn mười phút vẫn không phát hiện ra cây cầu nào có thể thông sang bờ bên kia, còn sắc trời thì ngày càng tối.
Đi về phía trước thêm mấy trăm mét, Quý Hoài Thịnh phát hiện cách đó không xa có một căn nhà gỗ nhỏ. Hai người đi đến gần, phát hiện bên trong không một bóng người.
Trong phòng có một cái giường nhỏ đơn sơ ghép từ ván gỗ, một chiếc ghế nhỏ, trong góc nhà xếp đầy củi đốt, trên tường treo mấy cái lưới cá và một cái giỏ tre.
Căn nhà này chắc là nơi nghỉ tạm của những người đến đây đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-phim-ngoai-doi/1281794/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.