hoa huy*t mềm mại của Lâm Chi bị cây gậy thô to của Quý Hoài Thịnh khai phá, môi cũng bị anh lấp kín. Anh cạy răng cô, câu lấy lưỡi nhỏ hôn triền miên.
Hai cái miệng nhỏ trên dưới đều bị anh chặn lại, hơi thở Lâm Chi trở nên dồn dập, thể lực cạn dần.
Lâm Chi cố gắng kìm chế cảm giác kích thích từ hạ thân truyền đến, duy trì chút tỉnh táo chẳng còn là bao, giơ tay đấm liên tục vào lưng Quý Hoài Thịnh, muốn anh dừng lại.
Quý Hoài Thịnh không dao động, tiếp tục phá vỡ nhục tầng tầng nếp gấp bên trong, tiến quân thần tốc, đi thẳng đến chỗ sâu nhất.
Đạo diễn Vương đứng cạnh bề bơi nhìn thấy Lâm Chi không diễn theo kịch bản, tức giận hô một tiếng “Cut”, rồi cầm lấy cái loa nhỏ răn dạy cô: “Lâm Chi, cô có muốn diễn không, không muốn thì để tôi đổi người. Có rất nhiều người có thể thay cô, đừng ở đây lãng phí thời gian của mọi người.”
Tiếng “Cut” của đạo diễn vừa vang lên, Quý Hoài Thịnh liền ngừng động tác, để cậu nhỏ nằm bất động trong cơ thể Lâm Chi, cũng buông môi cô ra.
Lâm Chi thở hổn hển, nói đứt quãng: “Đạo diễn, tôi… không phải, là vì anh ta… anh ta…”
Lâm Chi còn muốn nói tiếp, nhưng Quý Hoài Thịnh lại cậy được nước che chắn, dưới thân dùng sức đỉnh mạnh vào hoa tâm mềm mại của cô.
Lâm Chi cắn chặt môi dưới, miệng bật ra một tiếng nức nở, nói không nên lời.
Thấy Lâm Chi mãi không nói được nguyên nhân, đạo diễn chỉ đơn giản cho là Quý Hoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-phim-ngoai-doi/1281774/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.